Cô gái chợt nhận ra xóm Chùa Cuối của cô tất cả đã không còn dấu vết, làng cô giờ đây đã dần trở thành một khu đô thị mới, cô lạc lõng trên chuyến tàu kí ức. Bắt đầu là kí ức mưa. Cơn mưa bỗng chốc như lột xác con bé Dở cùng làng chơi với cô thành một thiên thần Mưa. Rồi một trận bão lũ lịch sử đã xảy ra, với những trận mưa dai dẳng từ sáng tới tối mịt khiến làng xóm bị nước nhấn chìm, thoi thóp trong cơn lũ. Cô chút nữa bị chết cóng, mẹ đã lấy thân mình sưởi ấm để cô được hồi sinh.
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...
Ngày thứ ba của tuần họp, trong bữa ăn trưa Duy bất ngờ bị hút mắt bởi một cô gái. Cô có nước da trắng, vóc người mảnh dẻ cũng nhìn anh chăm chú. Đi cùng...
Ở buổi đọc truyện trước, sau ngày hội hoá trang với những ấn tượng kì quái về dòng người, Duy và M cưới nhau giữa những cơn bão tuyết của vùng đông bắc...