Cô nghỉ việc đi tìm bệnh nhân nam trốn viện mất tích. Thế nhưng Cô chỉ gặp Y đúng hai lần tại bức tường rêu bí mật trong giấc mơ của mình. Còn Y đã bị rơi ra ngoài hiện thực tới một khung cảnh hoang vắng rợn ngợp. Y đi tìm thành phố của Y, ngày hôm qua và chỗ trú ẩn của Y. Không ai có thể chia sẻ với Y về vùng đất bị nguyền rủa nơi y cất tiếng khóc chào đời, hay về căn bệnh oái oăm truyền kiếp của dòng họ nhà y, về cơn đau đớn nó đến với y bất cứ lúc nào khiên mọi người kinh hãi. Y trở thành kẻ tự...
Những ngày cuối nằm trên giường bệnh Cúc Huyền trở nên mạnh mẽ không còn u buồn. My thường xuyên ở bên chăm sóc, động viên bạn. Chưa bao giờ My thấy...
Đã bao nhiêu ngày Cúc Huyền nằm ở bệnh viện như một cái cây chờ mùa hè qua hết để tàn tạ theo tiếng chim. Cúc Huyền hiểu rõ trong nỗi tuyệt vọng của mình...
Luỹ về thành phố, những ngày sau đó trời mưa liên tiếp vào mỗi buổi chiều. Ngồi trong lớp học, Cúc Huyền nghĩ tới con đường về nhà. Cô sợ phaỉ đi về con...
Sau giờ tan học, Luỹ chờ và mong ngóng được gặp Cúc Huyền nhưng vì sợ chúng bạn biết hai người có tình cảm với nhau nên Cúc Huyền không muốn đi về cùng...