Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng đó, vì đám giòi như bám vào người, chui vào não y đẻ trứng làm y đau đớn. Hết nơi trú ẩn, y rơi vào nỗi buồn hoang hoải, cô độc. Rồi bố y cũng chết đột ngột, mẹ giấu nỗi đau đớn, thuê người khắp nơi để đào mộ chôn bố nhưng họ đều lắc đầu, không muốn dính dáng tới ngôi làng chết chóc của y.
Phượng Quý từ làng Dương Nỗ lên thăm chỗ ở của cha con ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc ở Huế. Mượn cớ lên thăm thầy cũ nhưng chính là cô muốn có dịp được ở...
Theo cha vào Huế, cuộc sống của anh em Khiêm, Côn như bước sang một trang mới khi họ được gặp gỡ những người bạn mới cùng chung mục đích muốn học chữ Quốc...
Giống như lần trước, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc không muốn ra làm quan. Nhưng nếu khước từ triều đình cũng sẽ chẳng để cho ông yên. Vả lại, nghe theo...