Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng đó, vì đám giòi như bám vào người, chui vào não y đẻ trứng làm y đau đớn. Hết nơi trú ẩn, y rơi vào nỗi buồn hoang hoải, cô độc. Rồi bố y cũng chết đột ngột, mẹ giấu nỗi đau đớn, thuê người khắp nơi để đào mộ chôn bố nhưng họ đều lắc đầu, không muốn dính dáng tới ngôi làng chết chóc của y.
Càng đi vết thương càng buốt nhói, sợ làm lộ bí mật trận đánh, Quỳnh quyết không gọi các bạn và cứ thế em tụt dần và bị lạc từ đó. Mừng trở lại tìm thấy...
Đội vinh dự được Chỉ huy trưởng mặt trận khu C kiêm tham mưu trưởng Trung đoàn Phùng Quý Đông – là người đã ký quyết định thành lập đội Thiếu niên trinh...
Mừng định trốn khỏi đội để mang gói thuốc về cho Mạ thì bị Vịnh – sưa phát hiện và báo cáo Đội trưởng. Qua câu chuyện của Mừng, Đội trưởng không ngờ em...