Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ trở đi trở lại và ngày càng dầy hơn, nó khiến y mòn mỏi. Những cơn đau đầu truyền kiếp cũng bắt đầu, mỗi ngày một tăng, nó phá vỡ cuộc sống, công việc của y, tới lúc y phải cầu viện bác sĩ. Y ngất đi khi gặp được bác sĩ. Y trở lại thực tại cùng những kí ức chắp ghép về cái thành phố đã đón y ngày tốt nghiệp ra trường với tấm bằng đỏ.
Vì không chịu được nhục khi bị Lê Văn Duyệt và Phạm Như Đăng vu tội, mà mình thì không thể minh oan, Nguyễn Văn Thành đã uống thuốc độc tự tử trước khi có...
Đã hơn một năm mà nhà vua vẫn chưa quyết vụ án phản nghịch của Nguyễn Văn Thuyên, cha con Nguyễn Văn Thành vẫn còn sống, điều này khiến Duyệt luôn cảm...
Trong ngục giam, Vũ Trinh và Nguyễn Văn Thành đều cho rằng Nguyễn Du khôn ngoan, ngoài lo tròn bổn phận trong thì lo trước tác lập thư cho mình, cho đời....