Phùng đi du học ở Odecxa lăn lộn với đám bạn hay gây hấn, lại phải lo kiếm sống đủ nghề vẫn luôn dành điểm cao nhất. Anh còn có khát vọng đổi đời, phải giàu có, có tiền gửi về cho mẹ. Cuộc sống vật chất của mẹ Phùng ở nhà cũng nhờ sự lăn lộn của anh mà khấm khá hơn hẳn. Phùng mở xưởng may, chưa đầy một năm đã tạo dựng được chỗ đứng, cuộc đời chính thức bước sang trang mới. Thằng Phùng lầm lì thuở nào đã trở thành giám đốc một công ty, xe đưa xe đón.
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...
Ngày thứ ba của tuần họp, trong bữa ăn trưa Duy bất ngờ bị hút mắt bởi một cô gái. Cô có nước da trắng, vóc người mảnh dẻ cũng nhìn anh chăm chú. Đi cùng...