Vì nể mặt một người bạn thân nên cô gái đã nhận lời gặp Phùng trở thành bác sĩ trị liệu tâm lí ngoài giờ cho mẹ anh. Mỗi tuần ba buổi cô đến nhà trò chuyện với mẹ Phùng, có những buổi cô ngồi cạnh cả giờ đồng hồ, cố gắng xâm nhập, hiện diện trong thế giới của bà, cũng có khi ngủ gục ngay bên cạnh bà để nhận hơi ấm quen thuộc từ tấm chăn bà đắp cho cô. Phùng bắt đầu cảm thấy một tình cảm đặc biệt dành cho cô mà anh vẫn cố tình trốn tránh. Cô đặc biệt, khác hẳn với những cô gái anh từng biết.
Tên lính áo đen bị đá phải đá sắc nhọn khiến bàn chân như bị gãy gập và toé máu. Tùng nhận ra cơ hội hiếm có để anh tẩu thoát. Anh nhớ tới đại đội trưởng...
Viên chỉ huy mới qua cuộc tháo khớp gối còn oặt ẹo. Hắn sững sờ khi tên thục hạ cấp dưới không còn vâng lời hắn nữa. Gã trung đoàn trưởng bị thương lê lết...
Hẳn quý vị cũng đồng ý với AN, rằng khi ta đã qua tuổi học trò nhưng thỉnh thoảng chúng ta vẫn muốn nhìn vào thế giới của người trẻ để thấy lại tuổi trẻ...
Y tá câm lầm lũi, lạnh lùng cắt gân da tháo khớp gối cho viên chỉ huy Lục Thum trong tiếng đọc thơ của Tùng. Cảnh phẫu thuật man dợ khiến Tùng bị ngất lịm...