Đại tá Giám đốc Trần Mạnh về Hà Nội gặp Bộ trưởng bàn về chuyên án phá đường dây ma tuý quy mô lớn ở Nậm Thà. Bộ trưởng phân tích với Trần Mạnh về đối tượng tội phạm buôn bán, tàng trữ, vận chuyển ma tuý, tuy là nguy hiểm nhưng cuộc chiến này không phải là sự đối kháng, mà là sự giáp mặt, giữa cái tốt với cái xấu, giữa người thi hành luật pháp với kẻ vi phạm pháp luật, chứ không phải của những kẻ thù trái tuyến. Ông coi họ cũng là những con người bình thường, muốn kéo họ về với cuộc đời.
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...
Trong đầu tên trung uý Quang không khỏi day dứt sống lại toàn bộ trận đánh giáp lá cà trong Thành cổ vừa qua. Hắn không thể hiểu nổi sự chống trả quật...
Cuộc chiến đấu bảo vệ Thành cổ đã bước sang ngày thứ ba mươi. Để có được con số ba mươi mang tinh thần bám trụ phi thường ấy trong cục diện quá chênh lệch...