Ngày còn sống, những cô gái không thích gắn kết số phận với Thạch Sơn bởi hắn chỉ sống bằng bản năng sinh học, như một gã trai lơ. Tới lúc chết đi, cái xác trôi dạt trên mặt nước cũng lại bị xác một cô gái bám diết, phủ lấy không thoát ra được. Vắng thằng Đức, Thạch Sơn cảm giác mất đi thứ gì quý giá vô cùng. Cuối cùng Sơn quyết định nhận lời đề nghị của Hoài sang làm bảo vệ tại quán Sơn Trang. Chủ chính thức của Sơn Trang lại là gã Sinh béo, một tay có tiếng chuyên đầu tư nhà hàng, là người tình...
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...