Thạch Sơn nghe theo lời Tân cùng đám bạn trong xóm lên bãi đào vàng. Chuyến đi này Sơn mang hai mục đích là trốn sự truy sát của bọn người Huy Philip và hy vọng kiếm ít vốn để về lập nghiệp. Chuyến đi được Sơn ví như một lần đánh cược với số phận. Mấy ngày đêm đi đường, không ngủ khiến Sơn mệt rã rời, vết thương trên cánh tay bắt đầu tới giai đoạn sưng tấy, đau nhức. Đến được bãi vàng sau quãng đường không mấy dễ dàng nhưng mọi sự không như tưởng tượng, đội Thạch Sơn gặp phải bọn Hạnh gấu, chúng...
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...