Trong làng, Thoảng đi học cũng được gần nửa năm, ông Thuận rời làng cũng được chừng một năm rồi. Một người là đi thoát li để nay mai sẽ là cán bộ làm rạng danh gia đình, còn một người bỏ quê mà đi như bị ruồng rẫy, tủi hổ. Ông Thuận cùng lứa với ông Thỉnh trong làng nhưng hai người ít giao du với nhau chẳng vì một lí do cụ thể nào. Trước ngày đi Tây Bắc, ông Thuận đưa chút tiền cho ông Thỉnh nhờ cậy ở nhà bảo ban hai chị em Hiền. Từ ngày tránh mặt Thuỳ, Hiền cũng ít giao du với ai trong làng tới...
Chỉ trong vòng có mấy ngày mà tình thế đã thay đổi đến chóng mặt. Dân chúng H’Mông ở các nơi kéo nhau về Nùng Xín đông nghìn nghịt, số lượng đã lên đến...
Từ sau lễ hội Gầu Tào , Pinh không thiết làm việc gì nữa, anh thường cáo ốm nằm co ro ở nhà. Người vợ, dù Pinh chẳng yêu đương gì cũng đã mất về tay thầy...
Trở về từ Nùng Xín chưa đầy tháng, Vương Quân Lịnh lại xuống thăm người anh em kết nghĩa Thào Sính Lùng. Lần này hắn dắt theo một người trẻ tuổi tên là...
Trong những ngày lễ hội, Lẫm như người bị thôi miên si mê thầy mo Triệu đến mức ăn không ngon, ngủ không yên. Hình bóng Tráng A Pinh giờ chỉ còn vật vờ...