Hiền quyết định xin thầy cho cô đi dân công hỏa tuyến . Cô cho rằng đi đợt này có hai điều tốt cho gia đình. Thứ nhất, đóng góp cho kháng chiến gia đình Hiền sẽ bớt bị thành kiến về thành phần địa chủ, Hiếu sẽ có cơ hội được đi học đại học hoặc một trường nghề nào đó. Thứ hai, vào chiến trường Hiền sẽ có điều kiện để tìm Thùy.
Không giữ được rừng, Ba Đẩu bất thần quỳ xuống, ba vái xin anh em tha thứ. Anh nhận ra mình không còn cách nào khác nữa là để mọi người phải rời xa nơi...
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...
Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình...