Ông Thỉnh cùng anh trai và bà Thân, với Hiền lên xe đi Hải Dương thăm Thoảng. Giờ ông mới biết được con trai ông đã bị thương rất nặng khiến nó mặc cảm không còn muốn gặp lại người nhà. Thỉnh không nguôi nghĩ về con, ông sẽ bắt nó cưới vợ, rồi sinh cho ông vài đứa cháu, trai hay gái cũng được. Trong lòng ông chợt thấy thương Hiền, ai có được Hiền về làm dâu chắc phải tốt phúc lắm.
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...