Càng đi vết thương càng buốt nhói, sợ làm lộ bí mật trận đánh, Quỳnh quyết không gọi các bạn và cứ thế em tụt dần và bị lạc từ đó. Mừng trở lại tìm thấy Quỳnh dưới một cái hố khá sâu và cứu bạn lên khỏi miệng hố. Còn Vịnh – sưa mò mẫm trong khu vực giặc đóng tìm bạn. Trải qua một đêm với biết bao nỗi sợ hãi vì bom đạn, mưa gió, em ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy Vịnh thấy mình đang ở dưới mái hiên một tòa nhà lớn có nhiều tầng, các cửa sổ đều chất kín bao cát.
Sự linh lợi thông minh, ham hiểu biết cùng những suy nghĩ sớm già dặn của Côn đã khiến ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc không khỏi ngạc nhiên và mừng thầm....
Từ lúc thân mẫu là bà Hoàng Thị Loan mất ở Huế, trở về sống cùng cha và anh trai, chị gái tại làng Sen, bao tình cảm mẫu tử thiêng liêng chú bé Côn đã...
Năm 1903, khi 13 tuổi, sống ở làng Sen cùng với cha (cụ Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc), anh trai (Khiêm), chị gái (Thanh), Côn đã nổi bật là một cậu bé thông...