Càng đi vết thương càng buốt nhói, sợ làm lộ bí mật trận đánh, Quỳnh quyết không gọi các bạn và cứ thế em tụt dần và bị lạc từ đó. Mừng trở lại tìm thấy Quỳnh dưới một cái hố khá sâu và cứu bạn lên khỏi miệng hố. Còn Vịnh – sưa mò mẫm trong khu vực giặc đóng tìm bạn. Trải qua một đêm với biết bao nỗi sợ hãi vì bom đạn, mưa gió, em ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy Vịnh thấy mình đang ở dưới mái hiên một tòa nhà lớn có nhiều tầng, các cửa sổ đều chất kín bao cát.
Nhìn tấm thân xanh xao, yếu ớt của Quỳnh, thím Ba và O Hường không khỏi thương xót. Hai người phụ nữ ra sức khuyên nhủ và bầy ra một đống đồ lề nào quân...
Chuyện của Quỳnh được sôi nổi bàn tán khắp nơi chiến khu. Mọi người thi nhau phỏng đoán, đánh cược với nhau vể chuyện em về hay ở lại. Năm đó là năm gian...
Từ Huế, cha Quỳnh là ông Tuần Vy, nguyên tuần phủ cũ sai hai người phụ nữ, một mẹ, một o già lên chiến khu xin cho Quỳnh về nhà. Hai người phụ nữ mang...
Tổ trinh sát Châu- sém, Hiền và Bồng da rắn lại được trung đoàn giao nhiệm vụ bám vị trí Cầu Nhi- một đồn giặc kề quốc lộ số Một, cách thành phố ba chục...