Càng đi vết thương càng buốt nhói, sợ làm lộ bí mật trận đánh, Quỳnh quyết không gọi các bạn và cứ thế em tụt dần và bị lạc từ đó. Mừng trở lại tìm thấy Quỳnh dưới một cái hố khá sâu và cứu bạn lên khỏi miệng hố. Còn Vịnh – sưa mò mẫm trong khu vực giặc đóng tìm bạn. Trải qua một đêm với biết bao nỗi sợ hãi vì bom đạn, mưa gió, em ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy Vịnh thấy mình đang ở dưới mái hiên một tòa nhà lớn có nhiều tầng, các cửa sổ đều chất kín bao cát.
Gặp những người trong hội pê đê, Ân chợt nghi ngờ điều gì đã giúp mình không phơi bày bản thân, bộc lộ thiên tính như nhóm người kia? Là kì vọng của mẹ...
Ân đi tìm chị Ánh mà giờ đây chính cậu cũng không còn nhớ gương mặt chị. Không còn tăm hơi tin tức gì của chị, cả sông Di giờ đây cũng khác xa trong miêu...