Sau khi ở lại làng Trò một ngày, chuẩn bị cơm nắm, muối mè để hành quân vượt núi lên chiến khu Hòa Mỹ , Đội rời làng lúc mờ sáng, được ông lão tên Bụng có cái bụng to – người làng Hòa Mỹ, làm nghề bứt tranh đốt than dẫn đường. Lần đầu tiên được nếm mùi leo dốc núi, cả đội mặt bạc trắng vì mệt. Những câu chuyện hài, dí dỏm, sinh động của ông Bụng khiến cả đội quên đi mệt nhọc, sợ hãi.
Cô gái chợt nhận ra xóm Chùa Cuối của cô tất cả đã không còn dấu vết, làng cô giờ đây đã dần trở thành một khu đô thị mới, cô lạc lõng trên chuyến tàu kí...