Sau khi ở lại làng Trò một ngày, chuẩn bị cơm nắm, muối mè để hành quân vượt núi lên chiến khu Hòa Mỹ , Đội rời làng lúc mờ sáng, được ông lão tên Bụng có cái bụng to – người làng Hòa Mỹ, làm nghề bứt tranh đốt than dẫn đường. Lần đầu tiên được nếm mùi leo dốc núi, cả đội mặt bạc trắng vì mệt. Những câu chuyện hài, dí dỏm, sinh động của ông Bụng khiến cả đội quên đi mệt nhọc, sợ hãi.
Một khoảng lặng của chiến tranh cũng là khoảng lặng của nỗi lòng người lính. Tùng chìm vào cõi riêng của mình khi anh gảy đàn ghi ta theo yêu cầu của bọn...
Tùng phát hiện ra đại đội trưởng Du bị cọp rừng ăn thịt chỉ còn lại bộ xương gióng chân và đôi giầy vải ghi tên Du. Anh đau đớn lạnh người, không còn chút...
Truyện ngắn Người đàn bà tóc trắng ra đời năm 1993, là 1 trong số những câu chuyện, chứa đựng những suy nghĩ và trăn trở rất riêng của nhà văn Nguyễn...