Phải đi mất gần hai ngày tổ liên lạc và quân báo mới về đến chợ Sịa, một vùng quê cách Huế chừng mười cây số. Sau khi bố trí chỗ ăn ở của tổ liên lạc, giao cho Hiền làm tổ trưởng, anh Đồng râu thuê chiếc đò nhỏ một mui đưa tổ quân báo xuôi sông về Vĩ Dạ. Ở Vĩ Dạ, anh Đồng- râu có một người o ruột ngoài sáu mươi tuổi. Bà góa chồng sớm, chỉ có một người con trai đi bộ đội Nam tiến từ năm bốn sáu đến nay không có tin tức gì về .
Ở diến biến trước, nội dung truyện lại dẫn về cô gái ở hiện tại còn mang nặng kí ức về xóm Chùa Cuối, cùng với câu hỏi vì sao bố cô lại bỏ đi? Sự ra đi...
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...