Những ngày chủ nhật không đi làm, Lượm mở lớp dạy chữ cho những đứa chưa biết chữ trong đội. Các bạn học rất chăm. Thấm thoát đã có đứa chập chững biết đọc, biết viết. Đi làm, nó cố gắng mang về nhiều nước sạch hơn. Kiếm được chút thức ăn nó mang về cho những đứa bệnh nặng. Nó lần lượt bắt cả bọn cởi hết quần áo để nó đem luộc rận, giặt rũ phơi khô mang về cho chúng. Nó còn lấy cắp được đủ các loại thuốc từ sở Pốt, chữa cho mấy đứa trong đội bị bệnh và cứu thằng Lép - sẹo khỏi lưỡi hái tử thần.
Ông Kế hiền Toại chết đã lâu rồi, mà trong quận Chợ Gạo ai cũng nhớ tên của ông. Người ta nhớ đến ông không phải nhớ đến một người có quyền lực hay ban...
Tiểu thuyết của Hồ Biểu Chánh bao quát những mảng hiện thực, những nét văn hóa đặc trưng của Nam bộ vào những thập niên đầu thế kỷ XX. Đó là sự tha hóa...
Sau toạ đàm với các đồng chí lãnh đạo xã và phụ huynh học sinh có trách nhiệm, đặc biệt với hai giám đốc công ty Hoàn, Đam, Ban Giám hiệu Trường Tiểu học...
Công ty chế biến gỗ xuất khẩu của Đam và Hoàn mỗi ngày lại có sự thay đổi, phát triển. Họ đã là cánh chim đầu đàn biến nơi đây trở thành Khu phức hợp Chế...