Những ngày chủ nhật không đi làm, Lượm mở lớp dạy chữ cho những đứa chưa biết chữ trong đội. Các bạn học rất chăm. Thấm thoát đã có đứa chập chững biết đọc, biết viết. Đi làm, nó cố gắng mang về nhiều nước sạch hơn. Kiếm được chút thức ăn nó mang về cho những đứa bệnh nặng. Nó lần lượt bắt cả bọn cởi hết quần áo để nó đem luộc rận, giặt rũ phơi khô mang về cho chúng. Nó còn lấy cắp được đủ các loại thuốc từ sở Pốt, chữa cho mấy đứa trong đội bị bệnh và cứu thằng Lép - sẹo khỏi lưỡi hái tử thần.
Càng đi vết thương càng buốt nhói, sợ làm lộ bí mật trận đánh, Quỳnh quyết không gọi các bạn và cứ thế em tụt dần và bị lạc từ đó. Mừng trở lại tìm thấy...
Đội vinh dự được Chỉ huy trưởng mặt trận khu C kiêm tham mưu trưởng Trung đoàn Phùng Quý Đông – là người đã ký quyết định thành lập đội Thiếu niên trinh...
Mừng định trốn khỏi đội để mang gói thuốc về cho Mạ thì bị Vịnh – sưa phát hiện và báo cáo Đội trưởng. Qua câu chuyện của Mừng, Đội trưởng không ngờ em...