Những ngày chủ nhật không đi làm, Lượm mở lớp dạy chữ cho những đứa chưa biết chữ trong đội. Các bạn học rất chăm. Thấm thoát đã có đứa chập chững biết đọc, biết viết. Đi làm, nó cố gắng mang về nhiều nước sạch hơn. Kiếm được chút thức ăn nó mang về cho những đứa bệnh nặng. Nó lần lượt bắt cả bọn cởi hết quần áo để nó đem luộc rận, giặt rũ phơi khô mang về cho chúng. Nó còn lấy cắp được đủ các loại thuốc từ sở Pốt, chữa cho mấy đứa trong đội bị bệnh và cứu thằng Lép - sẹo khỏi lưỡi hái tử thần.
Vì nể mặt một người bạn thân nên cô gái đã nhận lời gặp Phùng trở thành bác sĩ trị liệu tâm lí ngoài giờ cho mẹ anh. Mỗi tuần ba buổi cô đến nhà trò...
Phùng đi du học ở Odecxa lăn lộn với đám bạn hay gây hấn, lại phải lo kiếm sống đủ nghề vẫn luôn dành điểm cao nhất. Anh còn có khát vọng đổi đời, phải...
Ở diến biến trước, nội dung truyện lại dẫn về cô gái ở hiện tại còn mang nặng kí ức về xóm Chùa Cuối, cùng với câu hỏi vì sao bố cô lại bỏ đi? Sự ra đi...
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...