Nghi nhận ra chị tổ trưởng dân công lừng danh của chiến khu đang trong tình trạng nguy kịch chính là mẹ của Mừng. Nó đề nghị bác sĩ Thiền viết mấy chữ gửi anh Lanh phụ trách trại giam, xin cho Mừng được đến Xê ca Bảy gặp mạ hắn. Trại trưởng Lanh đồng ý, giao cho Nghi áp giải Mừng vể Xê ca Bảy cho nó gặp mạ. Được cởi trói, Mừng nức nở, cắm đầu chạy ko bén đất để mau được lên với mẹ.
Xuân Hương viết thư gửi Đội Kình nói không muốn sống cuộc sống chồng chung nữa. Cuối thư là bài thơ “ Khóc ông Tổng Cóc”. Đội Kình nổi giận khi thấy Xuân...
Bước vào cuộc sống vợ chồng thực, Xuân Hương phải đối mặt với thực tế. Về quê chồng, nàng bị ghẻ lạnh, thị phi bởi cách sống không phù hợp với thôn quê....