Nghi nhận ra chị tổ trưởng dân công lừng danh của chiến khu đang trong tình trạng nguy kịch chính là mẹ của Mừng. Nó đề nghị bác sĩ Thiền viết mấy chữ gửi anh Lanh phụ trách trại giam, xin cho Mừng được đến Xê ca Bảy gặp mạ hắn. Trại trưởng Lanh đồng ý, giao cho Nghi áp giải Mừng vể Xê ca Bảy cho nó gặp mạ. Được cởi trói, Mừng nức nở, cắm đầu chạy ko bén đất để mau được lên với mẹ.
Càng gần đến ngày mở màn chiến dịch, trên mặt trận Tây Nguyên càng thể hiện rõ chủ nghĩa anh hùng Cách mạng Việt Nam. Những con người không sợ hy sinh...
Trong khí thế của những ngày tuổi trẻ cả nước nô nức lên đường, Oánh – Tiểu đoàn trưởng đặc công rất vui khi được điều động vào chiến trường Tây Nguyên....