Nghi nhận ra chị tổ trưởng dân công lừng danh của chiến khu đang trong tình trạng nguy kịch chính là mẹ của Mừng. Nó đề nghị bác sĩ Thiền viết mấy chữ gửi anh Lanh phụ trách trại giam, xin cho Mừng được đến Xê ca Bảy gặp mạ hắn. Trại trưởng Lanh đồng ý, giao cho Nghi áp giải Mừng vể Xê ca Bảy cho nó gặp mạ. Được cởi trói, Mừng nức nở, cắm đầu chạy ko bén đất để mau được lên với mẹ.
Vì con, Núi đành chịu mất đi Hồng, người vợ hiền thảo, sống có trước có sau và quay lại với Mai. Vốn là người sống có tình, Núi bỏ qua chuyện cũ, hết...
Sau một đêm sương gió bên dòng Thương Giang, Mai dọn về ở với Núi, trở thành vợ chồng mà không cưới hỏi. Hai vợ chồng thường xảy ra xích mích vì lối nói...
Núi trở về thành phố sau những ngày ở Hà Nội với anh An, người đàn ông tàn tật mà hắn đã coi như một người anh - một người thầy đã dạy cho hắn biết những...