Nghi nhận ra chị tổ trưởng dân công lừng danh của chiến khu đang trong tình trạng nguy kịch chính là mẹ của Mừng. Nó đề nghị bác sĩ Thiền viết mấy chữ gửi anh Lanh phụ trách trại giam, xin cho Mừng được đến Xê ca Bảy gặp mạ hắn. Trại trưởng Lanh đồng ý, giao cho Nghi áp giải Mừng vể Xê ca Bảy cho nó gặp mạ. Được cởi trói, Mừng nức nở, cắm đầu chạy ko bén đất để mau được lên với mẹ.
Từ ngày được thầy mo Triệu cúng “ma khô”, gia đình Thào Sính Lùng làm ăn ước gì được nấy. Duy chỉ có việc đường con cái là không được như ý khiến Sính...
Từ ngày về xã Nùng Xín công tác, Hoàng luôn trăn trở làm cách nào để người dân Bình Thanh được no cơm, ấm áo. Anh mang đất về Viện nghiên cứu xem chất đất...