Nghi nhận ra chị tổ trưởng dân công lừng danh của chiến khu đang trong tình trạng nguy kịch chính là mẹ của Mừng. Nó đề nghị bác sĩ Thiền viết mấy chữ gửi anh Lanh phụ trách trại giam, xin cho Mừng được đến Xê ca Bảy gặp mạ hắn. Trại trưởng Lanh đồng ý, giao cho Nghi áp giải Mừng vể Xê ca Bảy cho nó gặp mạ. Được cởi trói, Mừng nức nở, cắm đầu chạy ko bén đất để mau được lên với mẹ.
Linh và đồng đội được phân công về “cứ” xã Hiệp Đồng công tác. Nhiệm vụ của những chiến sĩ đặc công là ngồi “thum” dưới những lùm cây thấp mọc sát bờ sông...
Sau lần lập công diệt được nhiều tên lính và bắt sống tên đại uý Mỹ, nỗi hàm oan của Linh đã được giải. Anh được Phân khu thưởng huân chương chiến công....