Nghi nhận ra chị tổ trưởng dân công lừng danh của chiến khu đang trong tình trạng nguy kịch chính là mẹ của Mừng. Nó đề nghị bác sĩ Thiền viết mấy chữ gửi anh Lanh phụ trách trại giam, xin cho Mừng được đến Xê ca Bảy gặp mạ hắn. Trại trưởng Lanh đồng ý, giao cho Nghi áp giải Mừng vể Xê ca Bảy cho nó gặp mạ. Được cởi trói, Mừng nức nở, cắm đầu chạy ko bén đất để mau được lên với mẹ.
Sau khi nghe Chiêu Hổ kể lại, Mai Sơn Phủ từ khi từ ở Thăng Long về, thi cử lận đận, sức khỏe sa sút và đã mất, Xuân Hương vô cùng buồn bã, nàng đã hiểu...
Mang trong mình tâm trạng đắng cay vì chín năm chờ đợi người yêu không trở lại, nỗi buồn cô đơn kéo dài, Tổng Cóc ngày càng quan tâm, giúp đỡ và sự nhiệt...