Nghi nhận ra chị tổ trưởng dân công lừng danh của chiến khu đang trong tình trạng nguy kịch chính là mẹ của Mừng. Nó đề nghị bác sĩ Thiền viết mấy chữ gửi anh Lanh phụ trách trại giam, xin cho Mừng được đến Xê ca Bảy gặp mạ hắn. Trại trưởng Lanh đồng ý, giao cho Nghi áp giải Mừng vể Xê ca Bảy cho nó gặp mạ. Được cởi trói, Mừng nức nở, cắm đầu chạy ko bén đất để mau được lên với mẹ.
Tùng kiệt sức, mê man trong ảo ảnh đi trên cánh đồng chết. Anh nhận ra những hình ảnh nhà sư và trí thức bị quân Khmer đỏ bạo hành, trà đạp. Chúng muốn...
Tên lính áo đen bị đá phải đá sắc nhọn khiến bàn chân như bị gãy gập và toé máu. Tùng nhận ra cơ hội hiếm có để anh tẩu thoát. Anh nhớ tới đại đội trưởng...
Viên chỉ huy mới qua cuộc tháo khớp gối còn oặt ẹo. Hắn sững sờ khi tên thục hạ cấp dưới không còn vâng lời hắn nữa. Gã trung đoàn trưởng bị thương lê lết...
Hẳn quý vị cũng đồng ý với AN, rằng khi ta đã qua tuổi học trò nhưng thỉnh thoảng chúng ta vẫn muốn nhìn vào thế giới của người trẻ để thấy lại tuổi trẻ...