Những trang tiếp theo của tiểu thuyết “ Tiễn biệt những ngày buồn” là diễn biến tiếp theo câu chuyện của những nhân vật xưa kia từng ở “ trạm đón tiếp” của đơn vị quân đội. Cuộc “ cách mạng nhà cửa”, đục cánh cửa thông ra phía sau của Xoay khiến Luân tỏ ra hoảng hốt và khó chấp nhận. Cái thông tin phòng doanh trại xuống đo đạc, nhà cửa đất đai ở khu tập thể này, hay sắp có quyết định đưa các hộ gia đình đi đâu đó cũng không làm Xoay mấy quan tâm. Sống với nhau hơn chục năm nhưng chưa bao giờ Xoay...
Nhớ lời hứa với bà ngoại khi ở quê nhà là vô kinh thành sẽ tìm cách nhìn mặt vua rồi kể cho bà nghe khi về thăm quê, Côn xin phép mẹ cho mình được cùng...
Ở thành nội không lâu, Côn đã có nhiều bạn chơi thân như Công Tôn nữ Huệ Minh, Diệp Văn Kỳ. Côn tuy là nhỏ tuổi nhất nhưng lại là trung tâm của đám học...
Bịn rịn chia tay bà con làng xóm, vợ chồng anh Nguyễn Sinh Sắc cùng hai con trai khăn gói từ quê nhà vào Huế. Trên đường đi, những cảnh đẹp non nước mây...