Những trang tiếp theo của tiểu thuyết “ Tiễn biệt những ngày buồn” là diễn biến tiếp theo câu chuyện của những nhân vật xưa kia từng ở “ trạm đón tiếp” của đơn vị quân đội. Cuộc “ cách mạng nhà cửa”, đục cánh cửa thông ra phía sau của Xoay khiến Luân tỏ ra hoảng hốt và khó chấp nhận. Cái thông tin phòng doanh trại xuống đo đạc, nhà cửa đất đai ở khu tập thể này, hay sắp có quyết định đưa các hộ gia đình đi đâu đó cũng không làm Xoay mấy quan tâm. Sống với nhau hơn chục năm nhưng chưa bao giờ Xoay...
Không giữ được rừng, Ba Đẩu bất thần quỳ xuống, ba vái xin anh em tha thứ. Anh nhận ra mình không còn cách nào khác nữa là để mọi người phải rời xa nơi...
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...
Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình...