Nhận được công văn của xưởng chế biến thức ăn gia súc với nội dung yêu cầu sớm thu xếp trả lại căn phòng cho cơ quan, Khoái tỏ ra vô cùng phẫn nộ. Khoái nhớ lại những ngày đầu, khu nhà này còn là bãi rác hôi thối, Khoái đã cùng anh em gây dựng nên với bao công sức . Vậy mà những con người như Thanh, Minh trưởng phòng hành chính – không có đóng góp gì cho kháng chiến, giờ đây chỉ tìm cách nhen nhúm lên những vụ đấu đá, tranh giành , tước đoạt quyền lợi của những người trần lực ra đánh giặc....
Đã bao nhiêu ngày Cúc Huyền nằm ở bệnh viện như một cái cây chờ mùa hè qua hết để tàn tạ theo tiếng chim. Cúc Huyền hiểu rõ trong nỗi tuyệt vọng của mình...
Luỹ về thành phố, những ngày sau đó trời mưa liên tiếp vào mỗi buổi chiều. Ngồi trong lớp học, Cúc Huyền nghĩ tới con đường về nhà. Cô sợ phaỉ đi về con...
Sau giờ tan học, Luỹ chờ và mong ngóng được gặp Cúc Huyền nhưng vì sợ chúng bạn biết hai người có tình cảm với nhau nên Cúc Huyền không muốn đi về cùng...