Xoay nhận được bức điện khẩn không có địa chỉ và người gửi ký tên : " Thu xếp vào ngay, có lộc!". Anh loay hoay với câu hỏi và lấy tiền đâu ra mua vé máy bay, tiển để lại cho vợ con lấy ở đâu bây giờ ? Lỡ " lộc" không bù lại các khoản ấy thì biết làm sao. Nhưng rồi anh quyết định đi. Đi, đó là con đường kiếm sống cho cả hai mục tiêu : kiếm sống và viết. Và cuối cùng thì Xoay cũng thu xếp xong việc nhà để tiến hành chuyến đi đầy hy vọng.
Một đôi vợ chồng và đứa con nhỏ còn bế ngửa cư trú ở phố nhà binh đã gần ba tháng. Anh chồng từng là bộ đội, đã từng chốt ở tiền đồn biên giới, đã hết...
Từ ngày Thảo đi, cuộc sống của hai bố con cũng đỡ chật vật hơn, nhưng sự thiếu vắng bóng dáng người vợ, người mẹ trong căn nhà nhỏ ấy không gì khỏa lấp...
Thông báo đột ngột đi xuất khẩu lao động sang Đức của Thảo khiến Nam mất cân bằng phương hướng. Anh tự hỏi đó là sự thức thời hay là sự cam chịu. Hơn mười...