Xoay nhận được bức điện khẩn không có địa chỉ và người gửi ký tên : " Thu xếp vào ngay, có lộc!". Anh loay hoay với câu hỏi và lấy tiền đâu ra mua vé máy bay, tiển để lại cho vợ con lấy ở đâu bây giờ ? Lỡ " lộc" không bù lại các khoản ấy thì biết làm sao. Nhưng rồi anh quyết định đi. Đi, đó là con đường kiếm sống cho cả hai mục tiêu : kiếm sống và viết. Và cuối cùng thì Xoay cũng thu xếp xong việc nhà để tiến hành chuyến đi đầy hy vọng.
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...