Trong số những người bạn của Xuân Hương có chàng Mai Sơn Phủ chưa có vợ. Chàng đã gửi Xuân Hương một bài thơ và mong Xuân Hương họa lại. Vậy mà nàng cứ quên mãi. Một lần, nhớ ra món nợ chưa trả cho Sơn Phủ, Xuân Hương đã mở phong thư có bài thơ của chàng. Từ đây những nét chữ và những vần thơ của Sơn Phủ đã bay bổng trong Xuân Hương. Trái tim nàng đã thổn thức với người con trai họ Mai. Xuân Hương cảm nhận Mai Sơn Phủ vừa là người có tài, có tình và thực sự phù hợp, xứng đáng với nàng.
Những ngày còn lại với sông Di, Ân nhận ra sổ ghi chép của mình đã kín chữ, và dày đặc những tính từ. Cậu cũng nhận ra ruồng rẫy giọng điệu nữ tính là...