Xuân Hương và Sơn Phủ đã cùng nhau thề nguyện dưới ánh trăng. Họ đã có những tháng ngày hạnh phúc bên nhau. Nhưng hạnh phúc chẳng được bao lâu thì Sơn Phủ phải trở về quê để ôn thi. Sơn Phủ xin phép bà Đồ cho hai người được gắn bó với nhau và hẹn sau khi chàng thi xong sẽ đưa mẹ hoặc anh trai ra Bắc đem trầu cau xin được làm rể bà. Chia tay Sơn Phủ, Xuân Hương đã hiến trọn tình cảm của nàng cho chàng, nàng muốn có con với chàng.
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...