Ba năm trôi qua, Xuân Hương ngày đêm thương nhớ Mai Sơn Phủ mà bặt vô âm tín. Cái chết của cụ đồ Nghi Tàm đã làm thay đổi cả cuộc sống của nàng. Xuân Hương nghỉ dạy học, phải chuyên việc canh cửi. Qua vài lần đi bán lụa, Xuân Hương đã quen Tổng Cóc, một chánh tổng giàu có, đã có hai bà vợ người thường đi mua lụa ở Thăng Long.
Vì con, Núi đành chịu mất đi Hồng, người vợ hiền thảo, sống có trước có sau và quay lại với Mai. Vốn là người sống có tình, Núi bỏ qua chuyện cũ, hết...
Sau một đêm sương gió bên dòng Thương Giang, Mai dọn về ở với Núi, trở thành vợ chồng mà không cưới hỏi. Hai vợ chồng thường xảy ra xích mích vì lối nói...