Ba năm trôi qua, Xuân Hương ngày đêm thương nhớ Mai Sơn Phủ mà bặt vô âm tín. Cái chết của cụ đồ Nghi Tàm đã làm thay đổi cả cuộc sống của nàng. Xuân Hương nghỉ dạy học, phải chuyên việc canh cửi. Qua vài lần đi bán lụa, Xuân Hương đã quen Tổng Cóc, một chánh tổng giàu có, đã có hai bà vợ người thường đi mua lụa ở Thăng Long.
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...
Trong đầu tên trung uý Quang không khỏi day dứt sống lại toàn bộ trận đánh giáp lá cà trong Thành cổ vừa qua. Hắn không thể hiểu nổi sự chống trả quật...