Bốn bài thơ vịnh thắng cảnh trên đường đi Thanh Hoá của Xuân Hương đã tiếng vang xa, gọi khách văn chương tìm đến Cổ Nguyệt đường ngày càng đông. Trong số đó có Quan huyện Đan Phượng họ Phạm. Quan huyện họ Phạm đã từng gặp Xuân Hương ba năm về trước tại nhà của Tổng Cóc. Hình ảnh một người phụ nữ đặc biệt vẫn lưu dấu ấn trong lòng chàng. Chàng muốn biết nữ sĩ xuân Hương có phải là người mà chàng đã gặp không. Tuy nhiên, huyện Phạm không phải là đối tượng mà Xuân Hương mong đợi.
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...