Phúc Hiển rất áy náy và thú nhận với Xuân Hương vì cạn nghĩ và tham tâm nên đã trót nhận tiền của dân. Ông cho rằng đây là tự lòng dân tạ mình và mình cũng đã làm ơn cho họ mà không hề biết rằng mình đã phạm tội ăn hối lộ và không làm đúng lệnh trên nên gây thất thu về thuế thóc. Tuy nhiên số tiền ấy cũng không còn nguyên vẹn vì ông đã lấy một phần giúp cho người con trai đang gặp khó khăn. Xuân Hương rất giận chồng nhưng cũng thương chồng vô hạn.
Xuân Hương đã xin được ở nhờ chùa giải oan ở chân núi Yên Tử. Nàng lại nhớ đến một người nữa có khả năng giúp nàng đó là Chiêu Hổ. Gặp lại chàng, Xuân...
Phúc Hiển rất áy náy và thú nhận với Xuân Hương vì cạn nghĩ và tham tâm nên đã trót nhận tiền của dân. Ông cho rằng đây là tự lòng dân tạ mình và mình...