Phúc Hiển rất áy náy và thú nhận với Xuân Hương vì cạn nghĩ và tham tâm nên đã trót nhận tiền của dân. Ông cho rằng đây là tự lòng dân tạ mình và mình cũng đã làm ơn cho họ mà không hề biết rằng mình đã phạm tội ăn hối lộ và không làm đúng lệnh trên nên gây thất thu về thuế thóc. Tuy nhiên số tiền ấy cũng không còn nguyên vẹn vì ông đã lấy một phần giúp cho người con trai đang gặp khó khăn. Xuân Hương rất giận chồng nhưng cũng thương chồng vô hạn.
Mang trong mình tâm trạng đắng cay vì chín năm chờ đợi người yêu không trở lại, nỗi buồn cô đơn kéo dài, Tổng Cóc ngày càng quan tâm, giúp đỡ và sự nhiệt...
Ba năm trôi qua, Xuân Hương ngày đêm thương nhớ Mai Sơn Phủ mà bặt vô âm tín. Cái chết của cụ đồ Nghi Tàm đã làm thay đổi cả cuộc sống của nàng. Xuân...
Xuân Hương và Sơn Phủ đã cùng nhau thề nguyện dưới ánh trăng. Họ đã có những tháng ngày hạnh phúc bên nhau. Nhưng hạnh phúc chẳng được bao lâu thì Sơn Phủ...
Nhận phong thơ có bài họa của Xuân Hương, Sơn Phủ bàng hoàng sung sướng, lòng chàng dạt dào một niềm hạnh phúc và cảm ơn Xuân Hương đã cho chàng một...