Trong một lần giặc Pháp đi càn, An bị lạc gia đình, cậu đi theo đoàn thuyền vận tải của dân quân đến xóm chợ. Mải xem đoàn hát rong biểu diễn An lỡ chuyến đi của đoàn thuyền vận tải, một lần nữa lại lạc lõng, bơ vơ một mình nơi đất khách quê người. Những khi bị người ta bị nghi là ăn cắp An thấy tủi thân và thấy nhớ gia đình. Sau một thời gian nhận làm đủ việc ở xóm chợ để kiếm sống qua ngày, An được dì Tư béo nhận vào giúp việc trong quán rượu.
Dẫu đỗ đạt cao, nhưng thấm nỗi đau mất nước, hiểu quan lại cũng chỉ là bù nhìn dưới sự đô hộ của thực dân Pháp, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc đã viện lý do...
Sự linh lợi thông minh, ham hiểu biết cùng những suy nghĩ sớm già dặn của Côn đã khiến ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc không khỏi ngạc nhiên và mừng thầm....