Khi dì Tư béo đi rồi, bác tài công già và anh học sinh cô-le cũng không biết ở đâu, An về ở với anh Sáu tuyên truyền. Hàng ngày An giúp anh quét dọn phòng thông tin, tô lại những khẩu hiệu cũ. Cậu bé làm công việc này một cách say sưa và thích thú. Nhưng dù sao An vẫn buồn, nhớ về ba mẹ. Ký ức về gia đình, cha mẹ, về những ngày tháng cũ vẫn in đậm trong An. Cậu nhớ về những kỷ niệm với gia đình, với cha mẹ, nơi An sống trong thành phố.
Tùng phát hiện ra đại đội trưởng Du bị cọp rừng ăn thịt chỉ còn lại bộ xương gióng chân và đôi giầy vải ghi tên Du. Anh đau đớn lạnh người, không còn chút...
Truyện ngắn Người đàn bà tóc trắng ra đời năm 1993, là 1 trong số những câu chuyện, chứa đựng những suy nghĩ và trăn trở rất riêng của nhà văn Nguyễn...
Tùng vui mừng nhận được chiếc ba lô của mình vẫn còn cây đàn ghi ta đi cùng anh trong suốt chiến trường đánh Pol Pot. Theo đề nghị của tên chỉ huy Lục...