Khi dì Tư béo đi rồi, bác tài công già và anh học sinh cô-le cũng không biết ở đâu, An về ở với anh Sáu tuyên truyền. Hàng ngày An giúp anh quét dọn phòng thông tin, tô lại những khẩu hiệu cũ. Cậu bé làm công việc này một cách say sưa và thích thú. Nhưng dù sao An vẫn buồn, nhớ về ba mẹ. Ký ức về gia đình, cha mẹ, về những ngày tháng cũ vẫn in đậm trong An. Cậu nhớ về những kỷ niệm với gia đình, với cha mẹ, nơi An sống trong thành phố.
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...
Trong đầu tên trung uý Quang không khỏi day dứt sống lại toàn bộ trận đánh giáp lá cà trong Thành cổ vừa qua. Hắn không thể hiểu nổi sự chống trả quật...
Cuộc chiến đấu bảo vệ Thành cổ đã bước sang ngày thứ ba mươi. Để có được con số ba mươi mang tinh thần bám trụ phi thường ấy trong cục diện quá chênh lệch...
Cái nghề thợ điện hay chui rúc của Hải gù đã phát huy tác dụng. Cậu đã phát hiện ra đường cống ngầm dưới Thảnh cổ. Cái cống cổ nằm theo hình xương cá ăn...