An và tía nuôi đã trải qua những giây phút hồi hộp khi gặp cọp trong rừng. Nghe tiếng chim thiêng kêu báo tin, hai cha con vội trèo lên cây để trốn. Con cọp núp trong bóng tối, An chỉ nhìn thấy cái đuôi của nó. An bỗng nghĩ đến chú Võ Tòng với lòng kính phục vô hạn. Tía không bắn con cọp vì ông chỉ còn 3 mũi tên để đề phòng giặc Pháp. Cuối cùng thì con cọp cũng bỏ đi. Ba ngày sau, hai cha con từ rừng trở về thì nghe tin dữ: chú Võ Tòng bị giặc sát hại.
Từ ngày Thảo đi, cuộc sống của hai bố con cũng đỡ chật vật hơn, nhưng sự thiếu vắng bóng dáng người vợ, người mẹ trong căn nhà nhỏ ấy không gì khỏa lấp...
Thông báo đột ngột đi xuất khẩu lao động sang Đức của Thảo khiến Nam mất cân bằng phương hướng. Anh tự hỏi đó là sự thức thời hay là sự cam chịu. Hơn mười...