Thuyền của gia đình An xuôi qua chợ Năm Căn- một khu chợ đông vui, tấp nập, bề thế. Má nuôi An thì muốn an cư tại chợ nhưng tía nuôi An thì không đồng ý. Cả nhà lại tiếp tục chèo đến một xóm nghèo và ở lại đó. Hàng ngày tía vác rìu theo thợ rừng đốn củi mướn cho các lò hầm than, má thì xách giỏ đi bắt ba khía về làm mắm. An và thằng Cò nhanh chóng thích nghi với môi trường và địa hình mới. Hầu như ngày nào An cũng mò ra bờ sông xem đủ các kiểu thuyền sông thuyền biển nghe tin tức chiến sự của khách...
Bọn Ân tới đoạn sông Di bị sông Lạc cắt xéo qua như hai nét tạo thành chữ X. Nơi có loài ốc Bụt quý hiếm. Ốc đắt như vàng khiến cho ngư dân hai dòng sông...
Gặp những người trong hội pê đê, Ân chợt nghi ngờ điều gì đã giúp mình không phơi bày bản thân, bộc lộ thiên tính như nhóm người kia? Là kì vọng của mẹ...
Ân đi tìm chị Ánh mà giờ đây chính cậu cũng không còn nhớ gương mặt chị. Không còn tăm hơi tin tức gì của chị, cả sông Di giờ đây cũng khác xa trong miêu...