Thuyền của gia đình An xuôi qua chợ Năm Căn- một khu chợ đông vui, tấp nập, bề thế. Má nuôi An thì muốn an cư tại chợ nhưng tía nuôi An thì không đồng ý. Cả nhà lại tiếp tục chèo đến một xóm nghèo và ở lại đó. Hàng ngày tía vác rìu theo thợ rừng đốn củi mướn cho các lò hầm than, má thì xách giỏ đi bắt ba khía về làm mắm. An và thằng Cò nhanh chóng thích nghi với môi trường và địa hình mới. Hầu như ngày nào An cũng mò ra bờ sông xem đủ các kiểu thuyền sông thuyền biển nghe tin tức chiến sự của khách...
Ở diến biến trước, nội dung truyện lại dẫn về cô gái ở hiện tại còn mang nặng kí ức về xóm Chùa Cuối, cùng với câu hỏi vì sao bố cô lại bỏ đi? Sự ra đi...
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...