Thuyền của gia đình An xuôi qua chợ Năm Căn- một khu chợ đông vui, tấp nập, bề thế. Má nuôi An thì muốn an cư tại chợ nhưng tía nuôi An thì không đồng ý. Cả nhà lại tiếp tục chèo đến một xóm nghèo và ở lại đó. Hàng ngày tía vác rìu theo thợ rừng đốn củi mướn cho các lò hầm than, má thì xách giỏ đi bắt ba khía về làm mắm. An và thằng Cò nhanh chóng thích nghi với môi trường và địa hình mới. Hầu như ngày nào An cũng mò ra bờ sông xem đủ các kiểu thuyền sông thuyền biển nghe tin tức chiến sự của khách...
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...