Nguyễn Du trở lại Kinh thành vào ngày đầu tháng giêng năm Quý dậu ( 1813), được chỉ thăng làm Cần Chánh điện học sĩ phong tước du đức hầu và cử làm chánh sứ sang Trung Quốc. Vấn biết, sống, chết, thăng quan hay bỏ ngục là trong tay Hoàng thượng nhưng Nguyễn vẫn rât lo lắng. Nguyễn chỉ mong sao đừng chết để có thể ký thác bao điều suy nghĩ của mình vào những trang viết.
Kết thúc khóa huấn luyện, Lương được cử làm cơ trưởng, phụ trách Toản, người kém anh 4 tuổi. Trận xuất kích đầu tiên, do nôn nóng, Toản “để sổng” mục tiêu...
Tranh thủ hai ngày phép đi thăm em gái và cháu nhỏ ở nơi Kiều Sơn, những kỷ niệm về cha mẹ, về tuổi thơ ùa về, khiến Lương không khỏi xúc động. Nghĩ đến...
Vừa chuyển đến nơi đóng quân mới, Lương và các chiến sĩ phi công trong đại đội 4 gồm Thuần, Toản, Bản, Sáu đã nhanh chóng ổn định chỗ ở, hăng say luyện...