Nguyễn Du trở lại Kinh thành vào ngày đầu tháng giêng năm Quý dậu ( 1813), được chỉ thăng làm Cần Chánh điện học sĩ phong tước du đức hầu và cử làm chánh sứ sang Trung Quốc. Vấn biết, sống, chết, thăng quan hay bỏ ngục là trong tay Hoàng thượng nhưng Nguyễn vẫn rât lo lắng. Nguyễn chỉ mong sao đừng chết để có thể ký thác bao điều suy nghĩ của mình vào những trang viết.
Theo chồng về quê. Vốn quen được chiều chuộng từ nhỏ, nay gặp mẹ chồng ghê gớm, cô Cho vợ Quả hết sức tủi thân. Nhưng điều khiến cô cảm thấy khó chịu hơn...
Trong một đêm mưa gió, vì quá đau khổ, uống rượu say, Quả nhảy xuống sông định chết theo Hờ nhưng được Say cứu sống. Trong túp lều trông ngô, cái đêm sấm...